PEACE AND FUTURE HERITAGES

Bảng trưng bày 11 | Panel 11

HƯƠNG VỊ THỜI BÌNH

THE FLAVOURS OF PEACE



Bữa Ăn Chiều Trong Dinh Độc Lập

An Evening Meal at the Independence Palace

Ngày 30/4/1975, miền Nam được giải phóng, đất nước hòa bình, thống nhất, độc lập, tự do. Các lực lượng Quân Giải phóng lần lượt tiến về điểm hội quân tại Dinh Độc Lập. Chiều muộn, các chiến sĩ bắt đầu nấu cơm trên sân Dinh. 

Bữa ăn đơn giản chỉ có cơm trắng, thịt hộp, rau muống luộc và nước rau muống làm canh, tuy vậy ai cũng vui mừng vì chiến tranh đã kết thúc. Đây là bữa cơm hòa bình đầu tiên, để rồi mọi người có thể trở về với cha mẹ, với vợ con.

On 30 April 1975, the South was liberated, and Vietnam was finally at peace—unified, independent, and free. One by one, units of the People’s Liberation Armed Forces gathered at the Independence Palace. As evening fell, soldiers began cooking rice in the palace courtyard.

The meal was simple: plain white rice, canned meat, boiled morning glory, and its broth used as soup. Yet joy filled the air—because the war was over. It was their first meal of peace, a quiet beginning before everyone could return home—to parents, to wives, to children.

Trên thảm cỏ Dinh Độc Lập,

người lính ngày ấy không còn tụ họp để chiến đấu — mà để sẻ chia.

Một nồi canh giản dị, chuyền tay qua từng người,

đánh dấu hồi kết của chiến tranh và khởi đầu của chữa lành.

Bài thơ:

Bữa cơm chiều trong Dinh Độc Lập

Hữu Thỉnh

Màu xanh - sân cỏ xanh mải miết

Quây quần đồng đội đến vui chung

Hàng cây so đũa cùng ta đó

Ăn bữa cơm ở đích cuối cùng

Kìa gắp đi anh, ai nấy giục

 Có gắp chi đâu, mải ngắm trời

 Tự do xanh quá, mênh mông quá

 Vượt mấy ngàn bom mới tới nơi

 Bỏ lại đằng sau bao trận đánh

 Kịp vào thành phố sáng tên Người

 Độc lập theo tăng vào cổng chính

 Cờ treo trên đỉnh nước non ơi!

 Ta trẻ như cờ ta trẻ lắm

 Ta reo trời đất cũng reo cùng

 Ta no cười nói, say đôi mắt

 Bát canh ngày hẹn cũng mênh mông

 

On the lawn of the Independence Palace,
soldiers no longer gathered to fight—
but to share.
A simple pot of soup, passed from hand to hand,
marked the end of war
and the beginning of healing.

An Evening Meal at the Independence Palace
by Hữu Thỉnh

The green—the endless green of grass,
Surrounds us as comrades gather to celebrate.
So do the trees, still in formation,
Joining us for this final meal of war.

“Help yourself!” they urge—“take a bite!”
But I’m too busy watching the sky.
So blue, so boundless is our freedom—
Earned across thousands of bombs.

Behind us, the battles are left behind,
We’ve arrived at the city bearing His name.
Independence rode in through the palace gates,
The flag now flies above our land!

We are young, like the flag is young,
We cheer, and the earth seems to cheer with us.
We’re full of laughter, drunk on light—
Even this bowl of soup feels endless with meaning.

Từ sinh tồn đến niềm tự hào dân tộc

Những món ăn từng là nhu yếu phẩm thời chiến, nay đã trở thành niềm tự hào dân tộc và là một phần quan trọng trong bản sắc văn hóa ẩm thực Việt Nam. Rau thơm tươi, nước dùng đậm đà, cơm trắng và những món ăn mộc mạc — sinh ra từ gian khó, nhưng nay được yêu mến trên khắp thế giới.

Mỗi miếng ăn là một ký ức, một sự kiên cường, và một tấm lòng chăm chút.

 …

From Survival to National Pride

Dishes that were once wartime necessities have become symbols of national pride and an essential part of Vietnamese culinary identity. Fresh herbs, rich broths, plain rice, and humble ingredients—born from hardship, now beloved around the world.

Each bite is a memory, a testament to resilience, and an expression of care.


Bảng trưng bày 12 | Panel 12

HOME

Từ sinh tồn đến niềm tự hào dân tộc

From Survival to National Pride




Mỗi món ăn đều mang theo một câu chuyện – về gia đình, về chiến tranh, về những điều đã mất và những điều vẫn còn mãi.

Bạn có thể ghi lại ký ức của mình về bữa ăn thời chiến, món ăn mẹ nấu, quán nhỏ trong xóm, hay công việc hậu cần của người thân. Chia sẻ một kỷ niệm, một cảm xúc, hoặc một món ăn bạn không bao giờ quên.

Những câu chuyện này sẽ được lưu giữ như một phần mở rộng của trưng bày – giúp kết nối quá khứ, hiện tại và tương lai.

 

Every dish carries a story — of family, of war, of what was lost and what still remains.

You are invited to record your own memory: a wartime meal, a dish your mother made, a neighbourhood food stall, or a loved one’s role in keeping others fed. Share a memory, a feeling, or a dish you’ll never forget.

These stories will be preserved as part of an extended display connecting the past, present, and future.